banner Các Thế Hệ Thầy Cô
side2

Thơ Thẩn Ngày Về Hưu

Thơ Thẩn

Ngồi buồn chẳng biết nói năng chi
Nghĩ thương đời sống thật lâm ly...
Xưa cực thân nay thì cực trí
Xách ô về rồi xách ô đi

Ôi sự đời là cái chi chi...
Thấm thoát thoi đưa mấy xuân thì
Thu đến đông về xuân lại tới
Rồi hạ buồn thơ thẩn ca thi

....

Ôi mong mau tới ngày nghỉ hưu
Đợi mười năm nữa sẽ quá lâu
Chỉ mong ta được về hưu sớm
Chẳng đợi mười năm chẳng đợi đâu

Hồng Nhan - Oct 2012

Thơ Thẩn - Than Thở

Thơ Thẩn

Ngồi buồn thơ thẩn mấy vần thơ,
Thương thân trách phận đến bao giờ?
Năm xưa còn học khờ thấy rõ,
Sáng cuốc bộ đi xế lội về,

Sự đời có lúc cũng lê thê,
Xuân đến rồi đi đón hạ về,
Thu sang kỷ niệm thênh thang quá,
Đông có ngỡ ngàng lạnh của đông?

Tuổi hưu nghĩ tới cũng đau lòng,
Thân phận già nua chẳng dám trông ,
Nếu như mộng ước không như ý,
Thẩn thẩn thơ thơ với chuyện lòng.

MẾN TẶNG HỒNG NHAN
VÂN NGUYỄN, MÙA THU 2012

 

Đọc thơ, thơ thẩn rồi than thở
Biết đến khi nào mới nghỉ hưu
Ngán ngẩm thân già không nhàn rỗi
Cực thân cực trí phải chịu thôi

Ngước nhìn người mãi sao cho thấu
Ung dung tự tại cũng do ta
Sáng ô không xách, chiều câu cá
Hưởng thú giang hồ mới hiểu ra

Cứ sống vui như mình đã sống
Ngại ngần chi chừng ấy năm qua
Sẽ qua mau mười năm bong bóng
Hưu trí về ta lại gặp ta...

tặng anh Vân & chị Nhan
Ngọc Thủy (Úc Châu)

 

 

 
Last updated 11/1/2012


side1
side2
side1
side2
side1