.MƯA NẮNG QUÊ NHÀ
rồi người đi một bóng chim trời
biển động mù sương lệ ngắn dài
sớm chiều mưa nắng trời cố quận
hỏi cánh chim trời sao biết bay
chiếc xe lăn về phía chiều tà
phải chi đời mình như sân ga
mai mốt người về còn gặp lại
chăng lẽ trễ tràng cả kiếp sau
chiếc xe lăn về phía sương mờ
nhớ người vọc nước giởn trăng chơi
đò ngang cam phận về bến khác
dò dọc một đời nước trôi xuôi
chiếc xe lăn về phía bạc lòng
mưa đưa người về bên kia sông
mai về ngồi lại cầu thề hẹn
thời gian đâu theo nước ngược dòng
chiếc xe lăn về phía cuối đời
sao chẳng quay về chốn năm xưa
năm xưa chồng vợ thời nghèo khó
sớt chia nhau mưa nắng quê nhà.
THƯƠNG TỬ TÂM |