_________________________________
TÂM TÌNH TRƯƠNG BÍCH NGỌC VÂN NGUYỄN. AUGUST 9TH, 2013.
_________________________________
Người thục nữ ngày xưa bên thềm cũ,
Lúc vào trường trung học của sáu mươi,
Thuở hồn nhiên đèn sách tuổi vui tươi,
Rời Hoàng-Diệu viếng khung trời đại học,
Theo ngành luật lúc quê còn tang tóc,
Tốt nghiệp rồi đường cao học dở dang,
Bởi tuổi yêu trong ngày tháng huy hòang,
Lên xe hoa theo chồng ngành y sĩ,
Xếp bút nghiên cho phu quân vừa ý,
Khi nước nhà tàn trận chiến thảm thương,
Cùng chồng con lần theo bước ly hương,
Tới xứ Mỹ định cư đường viễn xứ,
Nhưng hạnh phúc chưa tròn đời phụ nữ,
Thảm trạng buồn đưa đến buổi lầm than,
Chồng lâm bệnh từ bỏ nợ trần gian,
Lời từ biệt trong muôn ngàn thương tiếc,
Bạn bè cũ phân ưu chào vĩnh biệt,
Hai người con nay hiểu biết sự đời,
Phận góa phụ trời định sẵn vậy thôi,
Chắc ai cũng phải qua thời đơn chiếc?
VÂN NGUYỄN. AUGUST 9TH, 2013. ______________________________________________
VIẾT THEO TÂM TÌNH TRƯƠNG BÍCH NGỌC, CHS HOÀNG DIỆU.
|