banner Các Thế Hệ Thầy Cô
side2

Thơ Tăng Tiểu Châu - Cựu học sinh Hoàng Diệu 76-78

Sóc Trăng Quê Tôi

Ai có về đây xứ sở tôi
Phù sa ruộng lúa nắng cao phơi
Nón lá bài thơ chùn chân khách
Trà nồng một chén ấm tim côi

Hoàng Diệu Cấp Ba trường của tôi
Có cái đầm sen đẹp lắm thôi
Nhiều thơ tình tự từ nơi đó
Có về xin nhớ ghé trường chơi


Con đường làng chính: Hai Bà Trưng
Dọc theo dải phố rất thịnh hưng
Đông bắc giáp chiếc cầu quay cũ
Nay chiếc cầu Quay thôi biết quay

Qua cầu quẹo trái tại bồn binh
Một hồi tay phải quẹo cho ngay
"Tịnh Tâm" cũng tên "Hồ Nước Ngọt"
Có nhà Thủy Tạ liểu lung lay

Đất Sóc quê tôi thế đó thôi!
Hiền hòa mộc mạc chút tình khôi
"Cá gô gột gạt nằm trong gổ"
Đãi khách đường xa đến quê tôi

 

Em Gái Miền Tây

"Miền Tây gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó lòng không muốn về"
Thật thà cô gái miền quê
Không khoe hương sắc chỉ khoe giọng hò

Chèo thuyền đưa khách qua đò
Không quên câu hát ầu ơ ngọt ngào
Đường đi có lắm đầm ao
Có cần em giúp qua cầu tre ngang?

Về Thăm Đất Sóc

Đất Sóc chiều nay ngập nắng vàng
Nhiều nàng xe đạp chạy hàng ngang
Kèn xe anh nhấn kêu inh ỏi
May thì theo kịp một cô nàng

Hăng say rồ máy chạy lẹ làng
Đây rồi, rượt kịp nhóm hàng ngang
Ô hay các cô sao hung thế !
Anh để hồn anh thở nhọc nhằn

Nhát gừng anh mau vọt lẹ làng
Buồn tình anh ghé quán Hậu Giang
Một hơi ăn hết tô bún mắm
Thêm hai chén chè, ly đá chanh

No rồi anh thấy buồn mênh mang
Nhớ lắm ngày xưa con đường làng
Bắt cầu giao cảm giùm anh đó
Xe đạp bên nàng chạy ngang ngang

Giờ đây tấp nập nhiều đường làng
Gia Long nay thiếu hàng me vàng
Cầu Quay nay đã thành cầu sắt
Se sắt lòng anh nhớ dáng nàng

 

 


Cầu tre vững bước em sang
Còn anh khập khểnh bước càn bước run
Cành cây anh hãy cầm chung
Giữ ngay cho chặt kẻo cùng té ao

Lời ca nghe thật nao nao
Cây anh không nắm xin mau tay nàng
Trả công anh sẽ về làng

Buồng cau trăm quả hỏi nàng có ưng?

Bâng Quơ

Chiều nay gió về ngang khóm trúc
Làm giật mình giàn cúc kề bên
Vài cành lá đỏ chênh vênh
Hình như thu đã về bên hiên nhà

Bỗng một thoáng nắng tà đổi sắc
Xam xám trời bàng bạc heo mây
Từng hạt mưa lất phất bay
Mới hay thu đã về đây thật rồi

Lòng man mác bồi hồi nỗi nhớ
Chiều thu nào sách vở cầm tay
Một làn mây trắng bay bay
Mong ai đứng đó đợi ai bên đường

Nhớ con đường Trưng Vương nhạt nắng
Nhớ một thời áo trắng mộng mơ
Tập tành cất bút làm thơ
Viết thương viết nhớ viết chờ viết mong

Nhớ lời thơ tình không như có
Để bây giờ vô cớ làm thơ
Thu về lắm nỗi bâng quơ
Bâng quơ ta nhớ thẫn thờ bâng quơ

 

Người Từ Lòng Biển  - Viết cho những người gửi thân lòng biển

Thời áo trắng tuổi hồn nhiên hoa bướm
Mộng trong đời một vương quốc tuổi thơ
Nàng lọ lem gặp hoàng tử trong mơ
Cuộc tinh đẹp đưa em vào huyền thoại

Gió thời gian bay nhanh làm băng hoại
Với những hàng lá đổ lấp đầy sân
Mùa thu vàng mang đến những bâng khuâng
Thần suy tư gọi thầm bên song cửa

Từ dạo đó em không còn vui nữa
Buồn miên man trong nỗi nhớ bi thương 
Một người anh vừa bỏ chuyện yêu đương 
Đi biền biệt nơi xứ người xa thẳm

Để cho em một mình trong hụt hẫng
Bước đường đời khập khểnh chỉ mình thôi
Một đêm buồn em theo biển ra khơi
Mong tìm đến nơi có anh bên đó

Oan nghiệt lắm khi trùng dương nổi gió
Đã vô tình cuộn thân xác nhỏ nhoi
Bấp bênh em trên sóng biển chơi vơi
Đêm lạnh căm, se thân em buốt lạnh

Vầng trăng rớt rụng rơi thành trăm mảnh
Gió hú dài như tiếng thở triều vương
Sóng gào to gọi hồn giữa đại dương
Mầm le lói áng dương dần lịm tắt

Vũ trụ đen bao trùm lên đôi mắt
Cố gượng người tìm giọt sáng xa xôi
Tuyệt vọng rồi ngày gặp lại anh tôi
Tạ từ anh em gửi thân lòng biển

Ngày em đi không mộ bia đưa tiễn
Biển trùng trùng lạnh lẽo lắm anh ơi
Mong một chiều từ dương thế đánh rơi 
Khăn lụa ấm phủ lòng thôi băng giá

Oái oăm thay cho dòng đời nghiệt ngã...

Tăng Tiểu Châu - Trịnh Đại Hiếu chs HD 76-78
 
 
 
 
Last updated 9/3/2012


side1
side2
side1
side2
side1
side2
side1
side2
side1