banner Các Thế Hệ Thầy Cô
side2

Mùa Thu đang trở lại, theo sự tuần hoàn của vũ trụ, đất trời cũng đổi thay theo những chiếc lá đang đổi màu, như ngày nào…
Ngày nào ta còn là con bé mộng mơ, chỉ biết vui vẻ với đèn sách, với gia đình, bè bạn, rồi ta trở thành một thiếu nữ…

Bước vào đại học, với tình yêu thuở đầu đời, dễ thương, như bao mối tình của thời mới lớn… và rồi, cuộc đời thay đổi theo những sắp đặt không biết trước được, nhưng ta vẫn vượt qua những thăng trầm của cuộc sống, những vui buồn của cuộc đời, ước gì ta là con mèo mun bé nhỏ ngoài sân kia…

Những ngày mùa thu lá rụng đầy sân, trời mưa rét mướt… mèo mun ngớ ngẩn, ngu ngơ nhìn lá vàng rơi, các bạn ơi đây là con mèo mun chớ không phải là con nai vàng ngơ ngác như thơ của Lưu Trọng Lư đâu nhé.

Thì ra mèo mun đã đi lạc vào sân nhà ai kêu meo meo như nhớ thương lũ mèo bạn vắng bóng. Cơn gió nào xào xạc lay động khóm hoa hồng chỉ còn vài cánh hoa lung linh dưới làn gió và cơn mưa phùn mùa thu…

  • Mèo mun ơi, vào nhà đi coi chừng cảm lạnh đấy!!

Tiếng mời gọi của người chủ nhà làm mèo mun ngước nhìn lên: đó là một phụ nữ khoảng trên năm mươi, mái tóc dài xoắn từng lọn buông xỏa, mái tóc đã nhuộm màu nâu đậm xen lẫn vài sợi vàng và nâu nhạt high light: Ah, một bà theo đúng mode thời trang đây, trông bà cũng còn rất duyên dáng với bộ đồ màu vàng nhạt như màu cỏ úa mùa thu… mèo mun nhanh nhẹn nhảy phóc lên thềm nhà…  

  • Ngoan lắm!

Mèo mun chớp chớp đôi mi như thỏa thuận vâng lời bà chủ nhà duyên dáng này. Được nước, bà liền ẵm mèo mun vào lòng và mở cửa vào nhà; chao ôi ấm áp làm sao, mèo mun cảm thấy vô cùng hạnh phúc trong vòng tay ấm áp của bà chủ nhà dễ thương này…
Vào trong phòng khách, mèo mun nhìn thấy kệ sách của bà chủ có nhiều màu sắc xanh đỏ nâu hồng và đen như một bức tranh lập thể, bên cạnh những quyển sách còn có nhiều cuộn băng video, CDs và DVDs… chắc bà chủ nhà là người thích đọc tiểu thuyết và xem phim ảnh đây??

  • Vào đây xem TV với ta nhé!

Giọng nói của bà nhẹ nhàng làm sao! Mèo mun vễnh tai và mũi lên để nghe ngóng trong nhà coi có con chuột nào không để ra oai với lũ chuột nhắt, đồng thời cũng ra sức lập công với bà chủ dễ thương này.
Không nghe mùi chuột nhắt, mà chỉ có mùi thơm của air freshener với mùi cam chanh thật là dễ chịu. Bộ sô-pha của bà thật là êm ái, bà cẩn thận đặt một cái mền bằng nỉ màu xanh dương lên ghế sô-pha và đặt mèo mun xuống đó để giữ sạch chiếc ghế… Mèo mun đang mơ màng, bất ngờ bà phun ra một loạt air freshener vào bộ lông của mèo mun làm mèo suýt nhảy nhổm lên… nhưng mèo chỉ nhắm mắt lại, tận hưởng mùi fabric air, mùi này cũng thơm dịu không thua gì mùi cam chanh citric… Lần đầu tiên mèo mun được đón rước vào nhà và được chăm sóc chu đáo như vậy, mèo thấy cảm động làm sao ấy!!

  • Mèo có đói không?
  • Meo meo…
  • Vậy là đói rồi, để ta đi kiếm chút gì cho mi ăn nhé!
  • Meo meo …
  • Được rồi khỏi cám ơn ta đâu!

Không biết mèo mun sẽ được ăn món gì đây?
Bà chủ nhà để mèo mun nằm đó và đi xuống bếp kiếm thức ăn cho mèo, bà lẩm bẩm:

  • Nhà mình không có thức ăn cho mèo rồi, làm sao đây, hay là cho nó ăn đỡ món súp trong hộp vậy, Campbell soup ngon lắm nè!

Rồi bà đem hâm nóng món súp gà của Campbell, chia ra làm 2 phần, 1 phần cho mèo mun và 1 phần cho bà… Mèo mun ngửi thấy mùi súp thơm ngon quá bèn lè lưỡi ra… liếm láp chung quanh cái dĩa, coi chừng nóng… ngon thiệt đó, đang đói, mèo mun chén hết dĩa súp gà, wow, đúng là “ấm lòng chiến sĩ” trong cơn mưa giá rét!!!

  • Meo meo!
  • No rồi phải không, thôi ngủ đi nhé mèo, nếu không ngủ thì coi TV với ta.
  • Meo meo!

Mèo mun ngoan ngoản nằm ngoẻo cổ nhìn vào màn hình TV, phim gì đây? À thì ra bà chủ đang xem Soap Opera “All My Children” trên đài truyền hình abc … xem một hồi chán quá, bà chủ đổi qua đài NBC xem “Days of Our Lives”, soap này coi bộ hấp dẫn hơn… nhưng rồi bà lại đổi qua đài khác Lifetime, chuyện phim này coi bộ hay hơn vì là phim tình cảm dành cho quý bà…

Thế rồi mèo mun ngủ thiếp đi hồi nào không hay, khi tỉnh lại thì không thấy ai, nhưng trong bếp hình như có tiếng xì xào bàn tán… vậy là nhà bà chủ có khách rồi, chắc mèo mun phải tìm cách trốn ra khỏi nhà quá…

Nghĩ tới phải ra ngoài trời giá rét, ướt mưa là lòng mèo chùn xuống, thôi thì tới đâu hay tới đó, chờ coi bà chủ giải quyết ra sao, nếu bà thương tình cho ở nhờ thì còn gì cảm kích hơn… Mèo nhắm mắt lại giả vờ ngủ tiếp để nghe ngóng sự việc trong nhà.

Bà chủ nhà hình như đang đọc email thì phải… “Để đến bây giờ, như mùa Thu đang trở lại, mùa của nhớ nhung, của những suy tư về những ngày tháng xa xưa, ta như đang thấy lại được những hình ảnh thơ ngây ngày cũ, theo ngọn gió heo may của một ngày mùa Thu, trong ánh nắng ấm áp, hình ảnh của một cô nhỏ, đang cùng người thương đi trên con đường đến trường nơi quê nhà, những câu chuyện trò, đùa vui, đong đầy tình cảm, tưởng như đã ngủ yên, lại trở về, làm cho ta mỉm cười, lòng bồi hồi, với những giọt nước mắt long lanh.”

Tuy không hiểu hết những lời của bà chủ nhà, nhưng mèo mun cũng cảm thấy mình được đùm bọc yêu thương khi nhìn vào ánh mắt long lanh ngấn lệ của bà chủ nhân hậu, từ đây mèo mun sẽ có được một mái nhà ấm êm để nương náu trong tình yêu thương của bà.
Mèo mun nằm khoanh tròn trên tấm mền nỉ màu xanh dương, cọ cọ má mèo vào tấm mền như biết ơn bà chủ đã tặng cho mèo một tấm chăn êm ấm… Mèo hy vọng là những người thân của bà sẽ cũng thương mèo như bà, nhưng mèo cũng hơi ích kỷ là ước rằng bà chủ không có nhiều người thân đến thăm viếng để mèo đỡ tủi thân những lúc đông người…
Mèo mun mong là sẽ thoát khỏi sự cô đơn và côi cút không một mái nhà từ bấy lâu nay… Ôi làm sao ai có thể hiểu được nỗi lòng của mèo mun, vì bề ngoài đen xì xì của mèo đã khiến cho nhiều người xa lánh và bạc đãi mèo, may mà hôm nay có một bà chủ tốt bụng đã đem đến cho mèo một tia hy vọng mới…

Đất trời thay đổi như một vòng tròn với bốn mùa, Xuân, Hạ, Thu, Đông, và ta, ngồi đây, với chú mèo nhỏ, trong chập chùng nỗi nhớ, nỗi cô đơn, có phải hay không? Đã làm cho lòng ta cảm thấy trống vắng, nhưng cuộc đời vẫn là những bước đi tiếp tục, vậy thì mèo nhỏ ơi, hãy ở bên ta hôm nay, làm bạn với ta hôm nay, cho nỗi quạnh hiu về nơi chốn khác, để ta, vẫn có được một người bạn nhỏ, bên ta, cho ta có được sự ấm áp, để lòng ta cảm thấy nhẹ nhàng khi nhìn những chiếc lá thu rơi ngoài khung cửa sổ…

Mong rằng hy vọng của mèo mun sẽ không tan vỡ, năm nay mùa thu đang trở lại, tuy cũng có gió rét và mưa phùn nhưng đã mang đến cho mèo mun một bà chủ nhà đầy lòng nhân ái. Xin cám ơn cuộc đời và cám ơn mùa thu đã đem lại cho mèo mun một bà chủ nhân hậu, duyên dáng, dễ thương và theo mode thời trang rất hợp gu với thị hiếu của mọi người…

Xuân Nga – Hồng Nhan
Mùa Thu 2012

 

Last updated 10/12/2012

 

 

 

 

 


 

 

side2
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1