banner Các Thế Hệ Thầy Cô
side2

 

Sau 11 ngày lênh đênh trên biển Địa Trung Hải bằng du thuyền, tôi nóng lòng trở lại Bỉ để mong gặp lại bạn bè và người thân.

http://4.bp.blogspot.com/-TOsQuKActzk/UZpeTkqKnNI/AAAAAAAARnU/b7fUXJ9hU78/s1600/DSC00250.JPGNgồi đợi chuyến bay 5 tiếng đồng hồ tại phi trường Fumiccino Italy mà trong lòng luôn thấp thỏm. Nhìn du khách lên xuống máy bay càng làm cho tôi nôn nao hơn. Sao mà thời gian trôi chậm quá. Thỉnh thỏang tôi ngủ gà, ngủ gật vì chóng mặt với những bước đi nhanh vội và tiếng nói lao xao trong phi trường. Chuyến bay về Brussels là 3 giờ chiều mà bây giờ chưa đến trưa. Bụng đói vì chưa có gì trong bụng từ sau 7 giờ sáng. Trước khi ra khỏi du thuyền Celebrity Reflection sáng sớm chúng tôi ăn vội vài cái bánh ngọt với ly càfé. Trong hành trình 11 ngày trên biển và thăm viếng đảo chúng tôi chỉ ăn toàn thức ăn Tây phương trên thuyền và của vài địa phương như Ý, Hi Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ. Vì thế chúng tôi rất thèm phở và canh chua cá kho tộ. Đi rảo một vòng phi trường để hi vọng tìm thức ăn Á đông cho đỡ thèm nhưng ở đây chỉ toàn đồ ăn Ý. Từ xa thấy bảng hiệu McDonalds. Tôi bèn sắp hàng bước vào và order cái combo ăn cho nhẹ dạ rồi đi rảo shopping tại phi trường. Đến 2 giờ chiều loa phóng thanh mời khách chuẩn bị sửa sọan lên phi cơ. Sau khi cất cánh vài phút, nhìn xuống mặt nước xanh lá cây của biển Địa Trung Hải dần dần chuyển thành màu tím khi phi cơ bay ra xa khỏi bờ. Hơn một tiếng thì phi cơ bay vào địa phận núi Alpes với tuyết trắng xỏa phủ trên đầu trông thật vĩ đại. Phải bay hơn 15 phút trên không trung phi cơ mới ra khỏi vùng núi non chằng chịt đầy nguy hiểm này. Năm giờ chiều captain nói trong loa bảo mọi người chuẩn bị để đáp xuống phi trường thì có một hành khách đang đi trong phi cơ bỗng té xuống sàn. Mọi người xôn xao không biết chuyện gì xảy ra vì thân phi cơ dài mà nhiều dãy hàng ghế từ xa che mất tầm nhìn. Tôi chỉ thấy nhân viên chạy xúm lại người hành khách để đỡ ông lên và làm hô hấp nhân tạo. Vài phút sau đó người hành khách tỉnh lại những người ngồi kế bên ông ta nhường ghế lại để ông nằm tạm nghỉ trong lúc chờ phi cơ đáp xuống trong vài phút nữa. Sau hơn 2 tiếng bay chúng tôi đáp xuống phi trường Brussels 15 phút trước dự định. Khi phi cơ ngừng hẳn trên phi đạo thì xe cứu thương cũng đến cùng lúc, captain yêu cầu mọi người ngồi yên trên phi cơ để cho nhân viên cứu thương đến làm nhiệm vụ. Tôi càng nóng lòng vì e sợ trễ nải, em gái tôi đang đợi tôi ngoài phi trường và theo chương trình chúng tôi sẽ lái xe đến thẳng Liège để dự tiền đại hội tối thứ sáu. Xe cứu thương đưa người hành khách có vấn đề về tim đi rồi, tất cả hành khách lần lượt xuống phi cơ. Bước thẳng về hướng lấy hành lý. Tôi đi nhanh đến vì đã trễ 15 phút. Phi trường Brussels khá lớn vì Brussels là thủ đô của Cộng đồng Âu châu nên khá lớn vì lưu lượng máy bay. Đến quày cuối số 8, tôi mãi đợi 15 phút nữa hành lý tôi mới đến. Thế là trễ hơn nửa tiếng mới ra khỏi phi trường lúc 6 giờ chiều. Em gái tôi vội vã đưa tôi lên xe và trực chỉ Liège cách Brussels 1 tiếng lái xe. Nhưng khi ra khỏi phi trường để vào xa lộ thì nạn kẹt xe bắt đầu vì bây giờ là chiều thứ sáu. Mọi người tan sở và hối hả lái xe về quê. Chúng tôi phải thường xuyên liên lạc bằng điện thọai lưu động với mọi người ở nhà hàng nhất là cô Bé để thông báo tình hình chậm trễ và tiện thể hỏi tin tức đường đi đến nhà hàng. Sau hơn 40 phút xe bắt đầu chạy nhanh và đến Liege gần 8 giờ tối. Chưa xong bây giờ phải nhờ GPS chỉ đường từ xa lộ để đến nhà hàng nằm ở ngọai ô Liège.

Chúng tôi đã đến vùng Seraing nơi nhà hàng tọa lạc nhưng bị lạc lên lạc xuống vì không tìm ra lối exit để vào nhà hàng. Điện thoại cầm tay chạy liên tục. Đến 8 giờ rưởi tối chúng tôi bước vào nhà hàng thì anh chị Hiếu, cô Bé và mấy cháu đang ăn vì không thể chờ chúng tôi quá lâu. Hơn 15 phút sau củ Hưng, anh Hồng và bạn bè từ Paris cũng lục tục đến nơi.

http://3.bp.blogspot.com/-7xYXDr945vg/UZjv63vCfKI/AAAAAAAARLc/jPSFjacRpAQ/s1600/DSC00427.JPGGặp nhau mừng lắm... tay bắt mặt mừng vì sau hơn 42 năm mới gặp chị Hiếu và hơn 27 năm gặp lại củ Hưng (Trịnh Nguyên Hưng). Ăn uống và trò chuyện qua loa rồi sau đó mọi người chia tay về nhà nghỉ ngơi và hẹn ngày hôm sau gặp lại. Chúng tôi lái xe quay về Brussels.

Sáng sớm thứ bảy mưa lác đác chúng tôi tiếp tục khởi hành lên đường đi Liège. Hôm nay là thứ bảy nên ít traffic và sau 1 giờ chúng tôi đã đến điểm hẹn là một nhà hàng của anh Nghĩa ở ngay trung tâm thành phố Liège. Đến nhà hàng đã gần 10 giờ sáng trời hơi lạnh và u ám. Anh em chúng tôi, anh Linh, củ Hưng và cô Bé thay phiên mỗi người một tay bày biện quà cáp, sắp xếp tên họ và dàn dựng bảng hiệu hoan nghênh chào mừng buổi HMHD.

12 giờ trưa chị Phượng rồi lần lượt chị Hạnh, anh Nghĩa, chị Danh, Khánh và Phượng cùng đến, v.v... Số người dự họp HD Âu châu không đông lắm nhưng diễn ra trong bầu không ấm cúng nhất là chị Danh, củ Hưng và chị Hiếu là đồng môn học cùng lớp HD nên có rất nhiều điều để tâm sự. Anh Hồng mở đầu buổi họp bằng lời chào đón mọi người đến từ xa như Canada, Việt Nam và Nauy. Sau đó anh mời từng thành viên phát biểu cảm nghĩ cá nhân.

http://1.bp.blogspot.com/-l84Fdt4Yfe0/UZpdDb1TMUI/AAAAAAAARnI/3ammjSTn2jg/s1600/DSC00204.JPGChị Hạnh lần đầu tiên dự họp mặt Âu châu nên còn bỡ ngỡ ngỏ vài lời chúc họp mặt thành công vui vẻ và chị không quên gửi quà cáp cho tất cả thành viên trong buổi họp bạn hôm nay. Cô Bé có đôi lời cảm ơn các bạn không ngại đường xa bỏ chút thì giờ đến dự với gia đình HD Âu châu. Củ Hưng tâm tình về cuộc sống vất vả ban đầu trên đất lạ quê người và nhấn mạnh là củ rất can đảm khi sinh sống chung đụng với dân Âu châu. Chị Hiếu cũng kể lại quá trình sinh sống cực khổ những năm đầu trên quê người. Nhưng đa số đều chúc tụng nhau bằng những lời cầu chúc tốt cho buổi hội ngộ vui vẻ và thành công. Snowynguyen cũng không quên gửi lời chào thân thương nhất đến mọi người em là người trẻ nhất và cũng là người hăng hái nhiệt tình nhất bỏ rất nhiều thì giờ để tổ chức buổi họp thật chu đáo. Bên Canada tôi đã dự nhiều cuộc họp mặt của các trường trung học bạn hữu như Taberd Saigon, Petrus Ký, Trương Vương, v.v...Nhưng những nơi ấy họ bàn bạc chuyện xã hội, chuyện du ngoạn, đời sống cá nhân và con cái nhiều hơn. Người ta hay khoe khoan quần áo mốt và những gì họ có hiện tại chớ ít ai hàn huyên tâm sự chuyện ngày xưa. Trong khi dân HD nhờ có cá tính thật thà dễ thương của dân Đồng bằng sông Cửu Long nên tính tình thành thật tâm tình chuyện học trò dưới mái trường HD và điều quan trọng là họ nói cùng một ngôn ngữ. Họ hiểu địa phương phong tục và thức ăn lục tỉnh như bún nước lèo, mè sửng hay pính pía, v.v.v...Chúng tôi thay phiên bấm nút máy ảnh để chụp những bức hình kỷ niệm khó quên này. Không biết trong tương lai chúng ta còn bao nhiêu dịp hội ngộ như thế này nữa. Sau buổi họp kéo dài hơn 4 tiếng chúng tôi kéo nhau về tiệm tạp hóa của chị Danh. Thăm hỏi qua loa cách làm ăn của chị Danh chúng tôi lại chia tay lần cuối và hẹn ngày hội ngộ tháng chin năm 2014 tại Crailsheim Đức quốc.

Ngày hôm sau theo lời mời của chị Hiếu chúng tôi cùng trang bị tháp tùng với vợ chồng chị lái xe từ Liège về tư thất chị Hiếu tại Crailsheim, gần Sttutgart 220 km. Trên đường xa chúng tôi ghé vài nơi nỗi tiếng như Sankt Goar nằm trên dòng sông Rhine thơ mộng. Anh xã chị Hiếu tên Ulrich luôn chiều khách bạn bằng cách luôn kể lại tiểu sử những nơi chúng tôi đi qua như một hướng dẫn viên chuyên nghiệp. Chúng tôi đã đi Đức vài lần những khi có dịp lái xe trên Autobahn. Hôm nay là lần đầu tiên trong đời tôi có dịp được ngồi trên xe riêng chạy với tốc độ 160 -180km. Sau 7 tiếng chúng tôi đến Crailsheim. Thành phố nhỏ Crailsheim là một thành phố gồm 45 ngàn dân nằm giữa 2 xa lộ cao tốc A6 và A7 nhưng có nhiều hãng xưởng lớn như Voith, Schenk và Schubert. Chị Hiếu và anh Ulrich rất cẩn thận chu đáo sửa sọan đón và mời chúng tôi thưởng thức những món ăn đặc sản Đức quốc và vạch sẵn chương trình để đưa chúng tôi thăm viếng quê hương thứ hai của chị. Sáng hôm sau  anh chị lái xe đưa chúng tôi đến Nonnenhorg hơn 200 cây số và Lindau để du ngoạn bằng thuyền trên hồ Constance, hồ là biên giới của 3 quốc gia Đức, Áo và Thụy Sĩ. Chuyến về chúng tôi có dịp ghé lại thành phố Lindau, là một thành phố nằm trên hòn đảo nhỏ cũng gần biên giới Đức và Áo để đi bộ thăm viếng, đi shopping và nghỉ ngơi ăn trưa đặc sản vùng và nhất là loại bia làm bằng lúa mì vùng Nursburg.

Chúng tôi tâm sự và trao đổi rất nhiều trong 3 ngày du ngoạn ngắn ở Đức. Ngày xưa chị Hiếu học trước tôi 1 năm ở HD cho nên hầu như chúng tôi không có cơ hội biết nhau. 42 năm sau gặp nhau lần đầu và sau ba ngày hội ngộ gần gũi chúng tôi trở nên những người bạn thân.

Những cuộc họp mặt HD đối với tôi lúc nào cũng là dịp để làm quen thêm bạn mới, là sợi dây liên lạc tình cảm đặc biệt của đồng hương Sóc Trăng.

Người Sóc Trăng rất chân tình lúc nào cũng luôn rộng mở vòng tay đón nhận những bạn bè mới. Mối tình bạn bè nảy nở rất nhanh trong những dịp hội ngộ hiếm hoi, thật xứng đáng với danh hiệu là dân Sóc Trăng dễ thương như người ta vẫn thường nói...

Nguyễn Hồng Phúc
May 2013

 

Last updated 04/24/2013

 

 


side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1
side1